watch sexy videos at nza-vids!
Xem ngay clip dạy bú lồn cho trai tơ
Bướm đẹp bưởi căng, không xuất tinh trong thì phí quá
Hướng dẫn phá trinh bạn gái ngọt nhất
Em cho anh cái lỗ anh cho lại em cái gậy nhé
Bạn đang truy cập điạ chỉ
http://tinhhoa.sextgem.com
Trang web có chứa nội dung 18+, nếu chưa đủ tuổi xin thoát ra
Clip hiếp dâm em gái nhà quê gây xôn xao
Kho phim sex tuyển chọn 2013 không xem hơi phí
Xem phim sex online ngay trên đt 2G
Xem ảnh khỏa thân, vạch bướm khoe hàng của teen việt nào
Lý Tông Thụy hiếp dâm ôsin tại nhà
Chụp ảnh xuyên qua quần áo bạn gái, bạn muốn thử không?
Biểu hiện của gái dâm thèm tình muốn đc địt
» Truyện Sex:

Loạn thế xuất anh hùng


Tác Giả: Văn Nguyễn

Phần 1: Biển Máu Hậu Cung

Cả một vùng Giang Hoài vốn dĩ là miền đồng bằng sông nước kênh rạch chằng chịt. Ông Trời đã ban cho vùng đất này những ưu đãi lớn lao, sản vật vô cùng phong phú , phong cảnh thiên nhiên hữu tình đủ núi non sông nước. Con người nơi đây cũng nổi tiếng là phong lưu tài hoa , các cô gái tưởng như đều là Tây Thi tái thế , thực là thiên đường nơi trần thế.




Cả một vùng Giang Hoài vốn dĩ là miền đồng bằng sông nước kênh rạch chằng chịt. Ông Trời đã ban cho vùng đất này những ưu đãi lớn lao, sản vật vô cùng phong phú , phong cảnh thiên nhiên hữu tình đủ núi non sông nước. Con người nơi đây cũng nổi tiếng là phong lưu tài hoa , các cô gái tưởng như đều là Tây Thi tái thế , thực là thiên đường nơi trần thế.

Vốn dĩ vùng Giang Hoài trước đây là đất của ba nước : nước Hạ Thường , nước Nam Thường và nước Ngô ,về sau đến đời Ngô vương là Dự Thản đã xuất quân thôn tính hai nước còn lại, mở rộng lãnh thổ phía Bắc đến tận bờ nam của sông Hoài, phía Nam tới tận vùng của các bộ tộc Nam man rợ mọi. Nước Ngô bấy giờ là một nước lớn trong vùng , lại nằm ở nơi trù phú nên tài lực đều trở nên vô cùng hùng mạnh. Song cũng do địa thế này mà Ngô quốc luôn bị các nước lớn khác ở phương Bắc dòm ngó tới chực thôn tính, mặt sau cũng không khỏi bị rợ Nam quấy nhiễu. Nhờ vào vị vua cao minh cũng như quân đội hùng mạnh mới tránh khỏi bị thôn tính, song trong nước luôn rèn binh luyện võ để giữ nước, chống lại kẻ thù.

Tới đời vua Dự Kha thì ông cũng nối bước các bậc tổ tiên , một mặt hoà hảo với chúa Man, gả con gái lớn làm vợ vua Man tức là nàng Hương Cơ, mặt khác cử quân canh chừng các nước ở phía tây và phía Bắc đem quân xâm lược. Lại nói vua Dự Kha lấy vợ là nàng Liên Cơ sinh được hai người con trai và một người con gái. Người con gái là cả đã lấy vua Man , người con trai lớn thì ốm chết từ nhỏ , còn lại chỉ có người con trai thứ là Dự Văn. Vốn Dự Kha rất yêu thương nàng Liên Cơ cùng đứa con trai này nên tuy quần thần nhiều lần dâng biểu xin vua ban giống rồng để các phi tần khác sinh thêm một vài vị thái tử nhằm ổn định thế nước song Dự Kha đều bỏ ngoài tai. Quả thực nàng Liên Cơ vốn là người nước Thường là một trang quốc sắc thiên hương, hai vợ chồng đã chung sống từ thời Dự Kha còn là Thái Tử nên tình cảm vô cùng thắm thiết. Dự Văn lúc vừa ra đời thì Trời mưa như trút nước, nhưng ngay lúc cậu bé Dự Văn cất tiếng khóc đầu tiên thì bỗng nhiên có ba tiếng sấm sét kinh thiên động địa rồi trời tạnh mưa.Dự Kha coi đó là một điềm lạ ,có lẽ đứa con này mang thiên mệnh nên vô cùng yêu quý Dự Văn. Ngay khi Dự Văn tròn ba tháng, cũng là lúc người anh cả đã chết được một năm, liền lập ngay cậu bé làm thế tử.

Đột nhiên đến năm Dự Kha thứ bảy , thái tử Dự Văn mới được một tuổi thì Dự Kha lâm bệnh đột ngột qua đời. Quyền bính trong triều lúc này rơi cả vào tay trọng thần là Sĩ Kỳ . Y vốn là một kẻ cơ hội , song cũng có nhiều tài cầm quân thao lược và được coi là trọng thần của triều đình .Từ trước, vua Dự Kha nhiều lần đã nhìn thấy dã tâm của y, song do tiếc cái tài của y mới đem quyền giao cho y. Dự Kha định bụng trước khi mình già cả thoán ngôi nhường lại cho thái tử sẽ trừ bỏ Sĩ Kỳ nhưng do lại qua đời quá đột ngột thành ra không kịp tước bỏ quyền bính của họ Sĩ.

Dĩ nhiên là họ Sĩ không bỏ qua cơ hội này , y tập trung hết đám thuộc hạ thân tín làm một cuộc phản loạn để tự đưa mình lên làm Ngô Vương , phế truất đứa nhỏ tức là thái tử Dự Văn lúc này mới được một tuổi. Vào đêm chính giữa tháng chạp lúc tiết trời lạnh giá, y đem quân vào Ngô Cung tạo phản ,quyết giết Dự Văn để trừ mọi hậu hoạ rồi chiếm lấy ngôi vương.Y một mặt sai em trai là Sĩ Lư cùng lũ tay chân thân tín đến nhà các quan đại phu trung thành với tiên vương , một mặt dụ dỗ họ theo gã ,nếu không nghe thì sẽ giết chết cả nhà họ tam tộc. Bản thân y dẫn quân thị vệ xông thẳng vào Ngô cung tìm Dự Văn tiểu Vương để trừ mầm hậu hoạ. Y biết cậu bé là cốt nhục cuối cùng của giòng dõi Ngô Vương, chỉ có giết đi thì y mới có thể yên tâm lên ngôi, mặt khác dĩ nhiên cũng là vì mẹ của Thái Tử , tức là vợ của tiên Vương là nàng Liên Cơ. Sĩ Kì vốn đã ngày đêm mơ tưởng tới nàng song do nàng thân là vợ của tiên Vương nên y chẳng thể nào có cơ hội làm càn.

Sĩ Kì kéo ba nghìn quân thân cận tới của Ngô Cung thì gặp một toán quân chặn lại, trông ra thì tướng dẫn đấu là hai anh em họ Tạ. Cả hai vốn đều là trung thần võ tướng dũng mãnh rất được Ngô Vương tin cẩn giao cho chỉ huy quân ngự lâm bảo vệ Ngô Cung, nay gặp cảnh tạo biến, hai người đều hết sức giao đấu khiến quân phản loạn không tiến thêm được một bước nào nữa. Sĩ Kì thấy vậy vội cho quân cố sống chết xông lên , mặt khác y cùng năm trăm tân tâm phúc lẻn vòng qua cửa Tây để xông vào cung nhằm không cho Thái Tử có thể trốn thoát.Vốn dĩ tất cả quân Cấm Vệ của hai anh em họ tạ đều đang giao chiến tại cửa Nam nên chỉ có vài tên ở cửa nam, Sĩ Kì dễ dàng xông thẳng vào Hậu Cung, trên đường đi chém giết bọn thái giám cung nhân không biết bao nhiêu mà kể.

Lại nói chuyện Thái Tử trong hậu cung vốn mới có một tuổi , gặp cảnh biến nhưng chưa thể hiểu biết ,vẫn ngủ say ngon lành trong nôi, chỉ có bọn thái Giám Cung Nữ là hoảng hốt chạy nháo nhác náo loạn cả Hậu Cung. Nàng Liên Cơ bấy giờ cũng vô cùng sợ hãi song nàng vẫn cố bình tĩnh nhằm đưa Dự Văn chạy khỏi cung vì nàng hiểu đứa con này là cốt nhục cuối cùng của tiên Vương, nếu y trốn thoát thì sau này vẫn có thể khôi phục lại giang san của nhà họ Dự, nhược bằng y bị bắt thể nào cũng sẽ bị giết để trừ hậu hoạ về sau. Nàng đem con bọc vào trong một tấm vải rồi giao cho thị Nữ thân tín nhất là Ngọc Nhi rồi dặn:
- Từ trước tới giờ ta không coi ngươi là phận nữ cung mà coi ngươi như chị em, nay tình cảnh gặp biến thế này ta mong ngươi mang Văn Nhi đi trốn. Tiên Vương chỉ còn có giọt máu này vậy mong ngươi hãy đem nó ra khỏi cung để toàn tính mạng ...
Ngọc Nhi vốn rất kính trọng Liên Cơ song nghe nàng nói vậy cũng không khỏi giật mình kinh sợ thốt lên
- Chủ nhân, nô tài là phận hèn kém , sao, sao có thể......
Chưa nói hết lời Liên Cơ đã ngắt lời nàng
- Từ trước tới giờ ta và Tiên Vương đối với em không bạc, vẫn biết là làm khó em song giờ đã thực cấp bách lắm rồi, xin em hãy nhận của chị một lạy rồi mau đem Văn Nhi rời đi ngay....
Nói đoạn Liên Cơ phu nhân quỳ xuống khấu đầu trước mặt người cung nữ khiến cho Ngọc Nhi thất kinh vội vàng đỡ nàng dậy rồi dập đấu ba cái trước Liên Cơ.
- Thiếp chịu ân điển của người nay xin hết lòng báo đáp, thiếp xin người hãy cùng thiếp đem Thái Tử điện hạ ra khỏi đây e muộn mất
- Không được, ta phải ở lại đây cầm chân bọn chúng. Nếu không tất cả sẽ chẳng có một ai thoát được , em chạy cho mau ta xin em. Nói đoạn Liên Cơ phu nhân đem bọc đứa hài nhi giao cho Ngọc Nhi rồi bảo nàng theo lối sau dành cho bọn cung nữ Thái giám để lẻn ra khỏi cung.

Ngọc Nhi không nói thêm được, đành gạt lệ ôm đứa hài nhi ra khỏi hậu điện. Về phần Liên Cơ, nàng lấy tấm chăn màu vàng vốn vẫn bao bọc cho thái tử rồi cuộc ra ngoài một chiếc gối nhỏ giả làm Thái tử bên trong. Nàng lầm rầm khấn trời đất cùng Tiên Vương cho đứa nhỏ có thể trốn thoát được.

Cũng vừa lúc đó thì Sĩ Kì đạp cửa xông vào, tay y cầm thanh đao lớn, vẫn còn máu chảy dòng trên thanh đao. Y nhìn chằm chặp vào Liên Cơ như muốn ăn tươi nuốt sống, đoạn hất hàm hỏi nàng:
-Kính bẩm Vương hậu, thần phụng di chỉ của Tiên Đế diệt trừ lũ phản loạn. Nay bọn chúng đã bao vây cung, thần tới đây hộ giá. Xin Vương hậu giao thái Tử cho thần bảo vệ.
Y nói xong rồi toan giất lấy cái gối quận trong chiếc chăn mà y tưởng đó là Thái Tử Dự Văn. Về phần Liên Cơ tuy nàng hết sức hoảng sợ song bỗng nghĩ đến đứa con cùng Tiên Vương, nàng lại trở nên bình tĩnh vội đáp:
- Ngươi mới thực là phản tặc, nửa đêm cầm kiếm xông vào cung làm loạn, liệu ngươi có ý gì đây.
Gã họ Sĩ cười sằng sặc với vẻ đầy dâm đật:
- Nàng không giao con cho ta cũng chẳng được, đêm nay ngay đến tấm thân nõn nà của mình nàng cũng không thể không trao cho ta.
Lời gã họ Sĩ làm Liên Cơ giận tái mặt song trước cảnh vô cùng nguy cấp , nàng đành làm bộ nhún nhường :
- Sĩ đại nhân, ngài chẳng lẽ không nể chút nào Tiên Vương vừa băng hà hay sao mà dám làm càn như vậy.
Gã Sĩ Kỳ chẳng buồn để ý đến lời nàng nói mà cứ hầm hầm xô vào định giật lấy cái gối bông trên tay nàng mà gã đinh ninh đó là Thái Tử Dự Văn trong đó. Cũng may là Liên Cơ kịp thời lùi lại, nàng biết đã bị dồn đến chân tường , nàng chẳng thể làm gì khác ...trừ một điều dù mang lỗi với tiên vương song chỉ có cách này mới có thể kéo dài thời gian nhằm giúp con nàng chạy thoát. Liên Cơ quay lại đặt chiếc gối bọc trong vải vàng vào chiếc nôi của Thái Tử vẫn nằm rồi quay lại nói với Sĩ Kỳ, mặt nàng đỏ bừng vì xấu hổ và nhục nhã, mãi mới có thể khó khăn cất lên thành lời:
- Thiếp xin Sĩ đại nhân hãy nể tình mà tha cho mẹ con thiếp , dù gì Văn nhi cũng là cốt nhục duy nhất của Tiên Vương . Nay thiếp xin dâng tấm thân lên đại nhân để mong đại nhân ra ơn.

Dĩ nhiên là rất khó khăn Liên Cơ mới có thể nói được ra những lời dâm loạn này. Nàng thân là Vương hậu mà phải quỳ mọp xuống xin tên loạn thần phản tặc làm cái trò gieo giống với mình hòng mong cứu con, còn nỗi nhục nhã nào lớn hơn thế. Liên Cơ định bụng sẽ làm cho gã họ Sĩ này mê mệt trên giường không có thời gian để nhận ra Thái Tử đã bỏ trốn. Và nàng dã thành công ban đầu bởi lúc này lửa dục trong lòng Sĩ Kỳ đã bốc lên tới tận đỉnh đầu. Gã thầm nghĩ dù gì Thái Tử cũng đang nằm trong nôi kia đâu thể có cánh mà bay mất được, nàng Liên Cơ nõn nà thì đang ở trước mặt gã. Gã tính sau khi chiếm đoạt thân xác nàng rồi mới giết thái tử sau, đôi mắt gã loé lên ánh dâm dục rồi gã bật cười khi nghĩ đến cảnh gã giết Dự Văn sau khi ân ái với Liên Cơ, gã sẽ làm cho nàng mất cả chì lẫn chài. Nghĩ đến đây, gã lao về phía nàng như một con hổ đói, chực vồ lấy thân hình nõn nà ngồn ngộn sau làn vải mỏng đang phô bày ra trước mắt.
Chiếc áo ngủ mỏng manh không thể giúp cho Vương Hậu Liên Cơ chống đỡ lâu hơn trước gã đàn ông hung tợn và dâm dục, y xé rách toác phần trên chiếc áo để lộ ra phần ngực trắng nõn nà cùng hai bầu vú trắng ngần vươn cao ngạo nghễ của Liên Cơ. Họ Sỹ áp ngay cái mồm hôi hám vào hai núm vú nhỏ xinh màu hồng tươi của Liên Cơ mà mút chùn chụt. Vốn dĩ gã đã mơ tưởng tới nàng từ rất lâu rồi, và nay ước mơ ấy đang trở thành sự thực. Sỹ Kỳ hấp tấp tự lột hết bộ áo giáp dính đầy máu tươi đang mặc trên người cho tới khi trên người gã chỉ còn lại cái khố nhỏ không đủ để che cái vật dị hợm đang phồng lên thành một đống giữa hai chân. Liên Cơ thật sự hoảng sợ khi cặp mắt nhung huyền của nàng bị buộc phải chứng kiến cái của nợ ấy của họ Sỹ. Nó đen đúa và đang co giật, cái đầu khấc màu đỏ tím chỉa ra trông thật bỉ ổi.

Liên Cơ đau đớn vô cùng, nàng chỉ muốn cắn lưỡi tự tử để tránh phải chịu nỗi ô nhục này nhưng nàng không dám khóc lóc vì sợ gã họ Sỹ phát hiện ra trong chiếc nôi đặt giữa phòng không phải là Thái Tử con trai nàng. Cái áo ngủ bị lột hoàn toàn ra khỏi người Liên Cơ, cả nàng và gã họ Sỹ giờ đều đã trần truồng không có mảnh vải nào trên người. Sỹ Kỳ vừa bú mút liếm láp khắp thân thể nàng đoạn bế thốc Liên Cơ về chiếc giường mà vốn dĩ trước giờ nàng và Tiên Vương luôn dùng để hành lạc. Gã cười sung sướng ha hả, con cặc chỉ chờ đến đúng lúc này để đút vào cửa động thiên đường của Liên Cơ, người đàn bà mà vốn dĩ sinh ra chỉ để dành cho một người đàn ông duy nhất. Có điều, giờ gã đã đè ngửa người đàn bà ấy trên giường với tất cả sức nặng của một gã võ tướng.


Nếu như trước đó một tuần trăng, có lẽ không một ai dám tin được cho dù có được tận mắt chứng kiến cảnh tượng nơi Ngô Cung ngày hôm nay. Trên chiếc long sàng vốn chỉ được dành riêng cho Ngô Vương, Sỹ đại tướng quân đang bày ra cuộc truy hoan cùng người Vương Hậu mới trở thành goá phụ chưa lâu. Sỹ Kỳ vừa ra sức hà hiếp người đàn bà tội nghiệp vừa cất tiếng cười đắc thắng, giấc mơ mà bao nhiêu năm qua gã ấp ủ giờ đã trở thành hiện thực. Hắn đã phải chờ đợi giây phút này quá lâu bởi cái bóng của Tiên Vương quá lớn, chỉ đến giờ khi cái lão Ngô Vương đáng ghét đó qua đời Sỹ Kỳ mới có thời cơ để biến giấc mộng của bản thân trở thành hiện thực. Gã hiểu cái giờ phút mà gã thâu tóm tất cả quyền bính đã đến thật gần, không chỉ là kẻ quyền dưới một kẻ trên muôn người mà giờ là lúc để gã bước lên đỉnh cao tột cùng của quyền lực. Ngai vàng ngô Vương giờ họ Sỹ đã có thể cảm nhận được thấy trong bàn tay, như thể gã đang sờ vào nó, được ngồi trên nó và ngắm nhìn đông đảo quần thần quỳ mọp xuống đất hướng mặt về hắn mà hô vang " Vạn Tuế ". Sỹ Kỳ cất tiếng cười dài, tiếng cười của gã không những không bị chìm lẫn vào những tiếng la hét ồn ào bên ngoài tẩm điện của Vương Hậu mà ngược lại, những thanh âm rung bần bật xuất phát từ cổ họng gã càng khiến cho không gian đậm mùi chết chóc. Họ Sỹ cười như một thằng điên, không phải chỉ vì cảm giác của kẻ chiến thắng mà hơn hết là gã đang tận hưởng cảm giác mê li khi được dầy vò thân xác của Liên Cơ, người đàn bà mà Ngô Vương hết mực sủng ái. Chưa bao giờ trong lúc hành lạc họ Sỹ lại tìm thấy được những cảm giác sung sướng Đế Vương tột cùng khoái lạc đến vậy. Chiếm được đất nước từ tay kẻ mà gã mang nỗi hận bao năm qua, giờ lại chiếm nốt cả người đàn bà của lão, còn gì khiến Sỹ Kì sung sướng hơn nữa. Gã thúc mạnh bụng dưới đập vào người Liên Cơ trong lúc nàng chỉ biết cố nén nước mắt chịu đựng trò chơi dâm ô của kẻ phàm phu. Giờ thì gã là chủ của Ngô quốc, của cung điện, của Vương tộc và là chủ của cả tấm thân ngà ngọc của nàng. Ở chốn thâm cung này tất cả ba ngàn mỹ nhân mà nàng cũng chỉ là một trong số đó đều có nghĩa vụ và bổn phận phải hầu hạ thân xác cho Ngô Vương cũng như đem lại cho người những vui thú khoái cảm của một người đàn ông.

Kể từ lúc được tiến cung năm mười sáu tuổi và chỉ là một tỳ nữ thân phận thấp kém ở Hậu Cung, Liên Cơ đã được những người cung nữ già lão luyện chỉ dạy cho tất cả những thủ thuật hòng làm đẹp lòng cho người đàn ông giao phối cùng mình. Tất cả ba mươi sáu tư thế giao hợp cũng như những kiểu bú cặc mút dái để đưa cả nàng và người đàn ông vào cõi thiên thai đầy hoa thơm cỏ lạ Liên Cơ đều buộc phải thuộc lòng trong tâm trí. Và cũng đã không ít lần Liên Cơ đem những gì nàng được học năm xưa giở ra để hầu hạ cho Tiên Vương và cả hai cùng được hưởng những phút giây cùng cực của sung sướng hoà hợp. Tuy có trong tay ba ngàn mỹ nữ chốn hậu cung, tất cả đều là giai nhân tuyệt sắc và sẵn sàng làm tất cả mọi trò trên giường khi được ra lệnh, tuyệt đối không dám chống lại nhưng Ngô Vương Dự Kha chỉ thực sự sủng ái một mình Liên Cơ. Có lẽ bởi giữa Ngô Vương và nàng có mối mối lương duyên tiền định, nhất là trong chuyện chăn gối. Không bao giờ biết đòi hỏi ân sủng hay nũng nịu quá đáng, Liên Cơ luôn ân cần chăm sóc cho Ngô Vương những lúc tan buổi chầu trở về, đem lại cho ngài sự bình yên khi đã quá mệt mỏi với những chuyện chính sự và tấu chương. Sự chủ động trong một chừng mực nào đó khiến cho mỗi lần Tiên Vương hoa bướm với nàng đều cảm thấy thực sự thích thú và say sưa đắm mình vào bể dục nàng bày ra trước mặt ngài.

Lần này thì gã đàn ông đang hành lạc cùng nàng cũng vậy, cũng như Tiên Vương, gã cũng không thể nào cưỡng lại những cám dỗ to lớn của tấm thân nõn nà như được đúc bằng ngọc bằng ngà của Liên Cơ. Những động tác thuần thục của họ Sỹ chiếm hữu thân thể trần truồng ấy như được trợ giúp cổ vũ bởi những tiếng la hét chém giết bên ngoài của binh tốt họ Sỹ giờ này đã chiếm cứ lấy Ngô Cung, tiếng la hét thất thanh của đám thái giám và cung nữ đang bị chém giết và hãm hiếp không nương tay. Chưa bao giờ Liên Cơ phải hầu hạ một gã đàn ông khác ngoài Tiên Vương, trước giờ nàng luôn tâm niệm tấm thân ngàn vàng của nàng suốt một đời này sẽ chỉ thuộc về một mình Tiên Vương vậy mà lúc này nàng đang thất thân với gã họ Sỹ, lại chính là kẻ đã chiếm cả đất nước của họ Dự và dìm nó vào biển lửa biển máu. Chưa bao giờ Tiên Vương hành hạ nàng theo cách mà gã họ Sỹ đang làm với nàng, gã đè ngửa nàng ra trên long sàng khiến cho người Vương Hậu cả đời được nâng niu yêu chiều suýt chút nữa thì chết vì ngộp thở. Liên Cơ không nén nổi ho sặc sụa khi họ Sỹ không ngừng đút cái vật quái gở ấy vào trong người nàng như một kiểu tra tấn khiến người đàn bà đau đớn nhất. Nàng chỉ biết kìm nén nước mắt không dám ho he để mặc tình cho họ Sỹ chiếm đoạt nàng. Gã vừa địt nàng theo cách của một gã võ tướng, thô lỗ và bỉ ổi, không thèm chú ý chút gì đến cảm xúc của người đàn bà mà chỉ hòng đem đến sung sướhg cho bản thân mình. Giờ điều mà Liên Cơ lo lắng nhất không phải là việc tấm thân của mình bị họ Sỹ làm cho ô nhục mà điều nàng quan tâm là việc làm sao kéo dài được thời gian, cơn chăn xô gối lệch cùng họ Sỹ càng lâu thì Thái tử Dự Văn con trai nàng sẽ càng có thêm nhiều thời gian để chạy trốn đến nơi an toàn. Chỉ sợ đến lúc chán chê tấm thân của nàng thì họ Sỹ sẽ quay sang con trai nàng và sẽ phát hiện ra dưói tấm chăn bông kia chỉ là một chiếc gối còn thái tử đã chạy khỏi cung. Chính vì vậy Liên Cơ thay đổi một cách đột ngột thái độ của nàng, ngay bản thân nàng cũng không thể ngờ được việc một thân gái yếu ớt như nàng lại có thể hất gã võ tướng đang hì hục thì thụt trên bụng nàng lăn về một phía. nàng muốn làm một cái gì đó cho gã họ Sỹ thêm hứng tình nhưng bao nhiêu nỗi cay đắng và căm phẫn cùng với tâm trí luôn hướng về đứa con trai đã ngăn không cho Liên Cơ nở cùng gã nụ cười đưa tình dâm dật nào đó.
- Xin Sỹ đại nhân dừng tay cho thiếp được thở một chút, ngài làm cho thiếp suýt nữa thì chết dưới tay ngài. Không biết đã biết bao nhiêu người con gái yếu đuối như thiếp vì ngài mà phải chịu cảnh ngọc nát châu trầm rồi đây.

Liên Cơ nói và bàn tay nàng ngượng ngùng lần sờ xuống bên dưới háng của gã, chạm vào cái vật khủng khiếp vừa mới tuột ra khỏi cửa mình của nàng. Không phải là lần đầu tiên nàng được sờ tay vào cái vật ấy, nhưng áo với của Tiên Vương thì cái của họ Sỹ không những dài hơn mà nó nóng hổi và rất cong, cái đầu khấc tím bầm hằm hè như bực tức vì đang được đánh chiếm cửa động của nàng lại bị kéo tuột ra.
- Nàng thấy của ta so với của cái lão già Tiên Vương thì hơn đứt chứ hả ? Đàn bà vào tay ta thì luôn được sung sướng đến tột cùng. nàng ráng chiều chuộng hầu hạ ta,khi đăng ngôi ta vẫn sẽ giữ nàng làm Vương Hậu, vẫn làm mẫu nghi thiên hạ.
- Thiếp đa tạ Sỹ đại nhân, giờ để thiếp chăm sóc ông tướng con của ngài nhé.

Miệng nở nụ cười như hoa hàm tiếu lúc vào xuân song trong lòng Liên Cơ như có trăm ngàn nhát dao đang đâm vào tim gan dày vò nàng. Ngay bản thân Liên Cơ cũng chỉ biết tự mắng chửi mình vì ngay cả với Tiên Vương mà nàng hết mình yêu quý nàng cũng chưa bao giờ dám buông những lời dâm dật của bọn thị dân hạ tiện như vậy lúc ân ái. Có lẽ chính bởi gã đàn ông đang chiếm đoạt nàng cũng chỉ là một kẻ hạ lưu không hơn kém vậy nên nàng nói ra những lời đó là rất phù hợp với gã. Đầu ó Liên Cơ lúc này chỉ hoàn toàn nghĩ đến đứa con trai đang trên đường chạy trốn của mình, hoàn toàn không để ý chút gì đến việc mình đang dần cúi đầu xuống, chiếc miệng xinh xắn mở to dần ngậm lấy cái vật đen đúa của họ Sỹ đút vào. Trong đời nàng, đây là cái vật bẩn thỉu nhất trước giờ được đút vào trong mồm nàng, mùi vị tinh khí nơi đầu khấc rỉ ra cùng cái mùi đàn ông nhớp nhúa chút nữa khiến Liên Cơ nôn oẹ. Mồ hôi và tinh khí có lẽ từ những lần hành lạc trước vẫn còn lại nơi thân cặc họ Sỹ, vốn dĩ có lẽ đến cả tuần trăng bận bịu với việc điều binh khiển tướng nổi loạn tiếm quyền, chẳng màng đến việc vệ sinh hay tắm rửa, càng khiến cho cái vật đàn ông của gã có cái mùi khó chịu đến vô cùng.
- Bú đi, nút mạnh lấy....đó vậy đó, nàng làm khéo lắm, làm cho ta thích thú rồi ta cũng sẽ sủng ái nàng.

Liên Cơ gần như không chú ý chút gì đến những lời khen ngợi đốn mạt mà gã dành cho nàng mà chỉ toàn tâm toàn ý chú ý vào công việc và bổn phận của nàng. Họ Sỹ nằm dựa người vào đầu long sàng, bàn tay gã vỗ vỗ lên cái đầu rồng trang trí nơi đầu giường. Vốn dĩ Tiên Vương cũng thường dùng cái đầu rồng đó làm nơi để tay mỗi khi Liên Cơ quỳ xuống giữa hai chân bú cho ngài. Không ngờ cũng trên long sàng của ngài, họ Sỹ lại có dịp may được kề cận bên ái thê của Tiên Vương và tận hưởng sự thú vị khi miệng và cái lưỡi mềm mại của Liên Cơ bao quanh ấp ủ lấy vật đàn ông của gã. Mọi lần làm việc này với Tiên Vương, Liên Cơ thỉnh thoảng lại ngửa mặt lên ngắm nhìn khuôn mặt của tướng công, quan sát những nét thoả mãn của ngài rồi mới lại cúi đầu xuống ngậm tiếp lấy cái vật đàn ông ấy. Nhưng lần này thì nàng bú cặc cho họ Sỹ hoàn toàn theo bản năng mách bảo chứ không có chút cảm xúc nào. nàng cứ thế bú cái vật ấy tới mức nó căng phồng và nóng hổi đến hết mức, nàng gục gặc lên xuống liên tục hết chiều dài của cái vật ấy mãi đến gần cả canh giờ. Họ Sỹ chỉ việc nằm dài ra tận hưởng cái cảm giác tuyệt trần được người đàn bà xinh đẹp đang hết lòng chăm sóc mình, chưa một con cái nào, kể cả là loại danh kĩ nổi tiếng hay là loại trinh nữ mới lớn có thể làm gã thấy tuyệt trần đến thế. Đáng lẽ màn bú mút dâm loạn ấy sẽ không bao giờ chấm dứt nếu như họ Sỹ không cảm thấy sức ép ngày càng tăng ở dương vật, tưởng chừng như nó sẽ co giật và bắn tinh khí vào miệng Liên Cơ đến nơi nếu không kịp dừng lại.

Sỹ Kì đẩy đầu nàng ra khỏi hai chân gã rồi ra hiệu cho Liên Cơ nằm ngửa ra để gã tiếp tục hành hạ nàng, vốn dĩ họ Sỹ chỉ quen kiểu làm tình này vì chỉ có ở tư thế ấy, một bậc anh hùng cái thế như gã mới thể hiện được hết sức mạnh phi thường của mình. Liên Cơ chợt tỉnh ngộ với những việc làm dâm loạn và bẩn thỉu nàng vừa làm cùng gã, sao nàng có thể chấp nhận hầu hạ, lại còn bú mớm cái thứ đó của kẻ thù. Vốn từ trước đến nay, trong bất kỳ một cuộc chiến tranh nào cũng thế, phe chiến thắng có quyền chiếm đoạt lấy tất ca rcuar cải đàn bà của phe thua trận làm chiến lợi phẩm và đêm nay thì nàng chính là chiến lợi phẩm lớn nhất của họ Sỹ. Gã cố tận hưởng trọn vẹn thân xác của nàng bằng những cú thúc không thương theo kiểu vừa chơi hoa vừa bẻ cành vặt nhụy.Lieen Cơ thì mặc kệ gã làm trọn thịc chí, nàng giờ đã tự coi mình là một người chết, là cái xác không hồn. Từ lúc gã họ Sỹ chiếm đoạt nàng đến giờ có lẽ đã phải ba bốn canh giờ không ít hơn, với thời gian ấy thì Thái tử con trai nàng cũng chắn chắn đã thoát khỏi nguy hiểm.

Nếu như lúc ban đầu Liên Cơ cố gắng hết sức hòng kéo dài màn chăn xô gối lệch với họ Sỹ càng lâu càng tốt thì bây giờ thì nàng lại muốn chấm dứt nhanh nhất nỗi nhục nhã ê chề mà mình đang phải chịu. Vì thế Liên Cơ có thể nghe rõ tiếng thở phào nhẹ nhõm như trút khỏi gáng nặng của chính mình lúc gã họ Sỹ xuất khí ồ ồ vào bên trong cơ thể của nàng. Không có những lời nói yêu thương, không có những màn ô mấp an ủi hay những lời khen ngợi mà một gã đàn ông thường ban cho bạn tình của mình sau giờ phút ái ân, họ Sỹ xuất khí vào lồn Liên Cơ xong thì gần như ngay lập tức hắn đẩy nàng ngã dúi dụi về một góc rồi vùng dậy tiến về phía chiếc nôi của Thái Tử. Ngay khi đã thoả mãn được thú tính trong người thì họ Sỹ mới nhớ ngay ra đến mục đích chính mình tìm đến hậu cung là để nhổ cỏ nhổ tận rễ, giết nốt giọt máu cuối cùng của Vương tộc họ Dự. Gã không tin nổi vào mắt mình, lồng lộn như một con thú bị tử thương khi phát hiện ra mình bị đánh lừa nãy giờ. Sỹ Kì chồm đến giáng cho người đàn bà vừa hết lòng hầu hạ gã chăn gối một cái tát nảy lửa , hắn lấy hai tay bóp chặt lấy cổ nàng, cầm lấy hai vú nàng giật mạnh trong khi Liên Cơ đứng im không phản kháng chút gì.

Sỹ Kì cầm thanh đao dí sát vào cổ nàng gầm lên đòi Liên Cơ nói ra chỗ cất giấu thái tử nhưng cái hắn nhận lại được chỉ là một nụ cười ngạo nghễ từ nàng. Giờ thì gã lại là kẻ thua cuộc, mà thua lại vì ...vì cái lồn của một con đàn bà đê tiện, thật là nhục nhã cho kẻ tự cho mình là thiên hạ đệ nhất như Sỹ Kì.

Liên Cơ giằng ra khỏi tay gã, nàng nhào tới chiếc cột rồi lao đầu vào, Liên Cơ nhắm mắt lìa đời thanh thản vì nàng đã cố sức làm trọn vẹn với Vương tộc, bảo toàn tông mạch họ Dự chờ ngày phục hận. Chỉ thương thay cho nàng, qua đời trong lúc phu quân vừa tạ thế mà con cái thất lạc, xung quanh là biển máu nổi loạn, hơn nữa khi chết đi người đàn bà bạc mệnh ấy không có lấy nổi một mảnh vải đắp điếm trên người.

Sỹ Kì quát gọi lũ binh tốt trong cơn điên loạn, gã bực tức đến mức chẳng thèm để ý đến trạng thái trần truồng không lấy gì làm hay ho của mình, giờ này con cặc của gã vẫn còn sót lại một ít tinh khí rỉ ra nơi đầu khấc mà bọn tuỳ tùng bu quanh trông thấy rõ mồn một.
- Chúng mày mau đi tìm ngay cái thằng Thái Tử chết tiệt về đây cho ta, tuyệt đối không được để nó chạy thoát. Ta đoán nó sẽ được mang chạy về phía Nam vì thế chúng mày huy động hết lũ bộ hạ theo hướng đó ngày đêm truy đuổi cho ta.

Nói đoạn gã lại quay sang phía Liên Cơ,nàng đã nằm bất động, tấm thân loã lồ giờ lạnh toát, nàng nằm chết ngay trên vũng máu chảy ra không ngừng từ trán nàng.
- Bọn bay đem cái xác con đĩ này treo lên cổng thành cho ta, cứ để nguyên trần truồng như thế để cho thiên hạ biết nó phải chết trong cảnh ô nhục như thế nào. Đem cả xác thằng tì tướng họ Tạ lên treo cùng, để răn chúng, ai chống lại ta sẽ có kết cục thê thảm nhất - Sỹ Kì giận dữ gằn lên - Chúng bay còn chờ gì nữa , đi mau, đem thằng Thái Tử oắt con về đây, ta muốn đích thân ăn gan uống máu thằng nhãi ấy thì mới hả giận.

(Còn Tiếp)

Phim sex việt scandan quan hệ tình dục, lộ hàng, hiếp dâm, ... rất là hot!