watch sexy videos at nza-vids!
Xem ngay clip dạy bú lồn cho trai tơ
Bướm đẹp bưởi căng, không xuất tinh trong thì phí quá
Hướng dẫn phá trinh bạn gái ngọt nhất
Em cho anh cái lỗ anh cho lại em cái gậy nhé
Bạn đang truy cập điạ chỉ
http://tinhhoa.sextgem.com
Trang web có chứa nội dung 18+, nếu chưa đủ tuổi xin thoát ra
Clip hiếp dâm em gái nhà quê gây xôn xao
Kho phim sex tuyển chọn 2013 không xem hơi phí
Xem phim sex online ngay trên đt 2G
Xem ảnh khỏa thân, vạch bướm khoe hàng của teen việt nào
Lý Tông Thụy hiếp dâm ôsin tại nhà
Chụp ảnh xuyên qua quần áo bạn gái, bạn muốn thử không?
Biểu hiện của gái dâm thèm tình muốn đc địt
» Truyện Sex:

Những cuộc ngoại tình






 Trang 1 trong tổng số 6
Thế là xong. Lễ cưới chấm dứt. Lệ Hằng lên xe hoa theo chồng. Chiếc Limousine màu trắng được kết những hoa hồng chờ sẵn trước sân, cạnh cây hoàng sứ. Cha mẹ, anh chị em, cùng những thân quyến bùi ngùi, đi sau Lệ Hằng trong chiếc áo cô dâu đẹp lộng lẫy.




Cửa xe được đóng lại. Hằng ngồi cạnh chồng ngoáy nhìn lại bà Hồng, mẹ nàng. Thay vì cảm động phút phân ly, bà Hồng mắt sáng như sao, nhoẻn cười tươi như hoa, vẫy tay chào khi chiếc xe lăn bánh trên sân trải sỏi, lần theo con đường dẫn ra cổng, và khuất hẳn.

Không ai biết, ở cuối sân, sau cây Ngọc Lan gần bụi hoa trang có Kiệt, nhân tình của Lệ Hằng đang nấp, nhìn theo xe. Và lúc nãy, trước khi chiếc xe lăn bánh, nhân lúc chồng nàng bắt tay từ giã mọi người, Lệ Hằng đã nhanh chóng phóng mắt về hướng Kệt, nhìn thương yêu, lưu luyến người yêu, trước khi teho chồng lìa hẳn căn biệt thự sang trọng của cha mẹ nàng, nơi mà Kiệt với Hằng đã nhiều lần hẹn hò, da diết. Nhất là những đêm trăng sáng vằng vặt.

Kiệt có mặt hôm nay để tái xác nhận: dù Hằng đã có chồng, chàng vân yêu thương cô nàng đậm đà tha thiết như ngày nào. Vì chàng hiểu: Hằng lên xe hoa vì tuân lệnh song thân. Hằng phải lấy một anh nhà giàu lớn hơn nàng đến mười một tuổi để cho ông bà Hồng nở mày, nở mặt. Hằng trả hiếu, gật đầu chấp nhận, lòng dửng dưng như tảng băng. Vì tình yêu, nếu có của Hằng, thì nàng đã trọn vẹn trao cho Kiệt, sinh viên luật năm thứ tư.

Sự đi lại, giao du mật thiết của Kiệt và Hằng không khỏi mắt của ông bà Hồng. Họ còn biết thêm một điều ghê gớm nữa là: Hằng đã mất trinh với Kiệt, không phải ngoài kia, tại phòng ngủ khách sạn, mà ngay phòng Lệ Hằng, trên gác. Cho nên, bây giờ, sau khi Lệ Hằng đã theo chồng, ông Hồng cầm y cognac, ngồi tréo chân ở cái salon màu huyết dụ, mắt đăm chiêu, trầm ngâm, trầm ngâm nhìn ra cửa sổ, lo lắng... Cái gì sẽ xảy ra hôm nay, trong đêm tân hôn, sau khi càhng rể tên Viễn khám phá ra Lệ Hằng chẳng còn trinh? Danh giá gia đình ông sẽ tiêu tan. Thị phi không những ở cái xóm này, mà cả tỉnh lỵ, cả giới thương mại giàu có sẽ dè biểu, cười chê. Ông làm sao sống được?

Thấy chồng trầm tư, lo âu, bà Hồng hỏi chồng ân cần:
- Con nó lập gia đình thì ông phải vui lên chớ sao lại buồn dã dượi ra thế kia? Nó có chồng giàu thì cũng do ý của ông. Mà gia đình nó cũng đâu có xa xôi gì. Thỉnh thoảng rồi nó cũng phải về viếng thăm ông với tôi thôi.

Ông Hồng vẫn im lặng, mặt đăm chiêu hơn. Ông nhớ lại hồi năm khoái, sau khi dự đám sinh nhật một người bạn, ông dẫn bà Hồng về nhà lúc mười một giờ. Khi ngang qua phòng Lệ Hằng, ông chợt nghe tiếng con gái rên:
- Đó Kiệt ơi! Anh mút cái hột đó càng lâu em càng thích. Khoan cho lưỡi vào bên trong. Bú cho em ra một lần rồi tụi mình đụ thật lâu như hai đêm trước ở nhà con Ánh! Ôi! Mê quá người yêu ơi! Em có lấy chồng cũng chẳng bao giờ quên anh được, Kiệt ơi! Anh liếm cho hết nước nhờn của lồn em đi. Nói thế chớ chưa chắc gì em chịu lấy chồng đâu... Có thể, em, một ngày nào đó, sẽ lén cuốn gói theo anh luôn...

Ông Hồng chết điếng. Ông để rơi chiếc áo măng tô xuống đất, trong khi bà Hồng quỳ xuống, ghé mắt nhìn qua lỗ khoá của cánh cửa phòng Lệ Hằng. Đèn trong kia mờ mờ. Nhưng cũng đủ cho bà nhìn thấy Kiệt trần truồng, quỳ xuống đất, banh hai háng Lệ Hằng ra, dúi đầu vào bú miệt mài lồn Hằng. Cô nàng lăn lộn, hẩy mông đít lên từng chặp. Tóc rối bù trên mặt, hai tay bóp đôi vú nhuyển nừ. Cặp môi chu lên, thở hào hển và thỉnh thoảng la, hoặc rên những câu làm cho chính bà Hồng cũng bị kích thích.
- Đó mình ơi, đâm lưỡi vô, vô cho hết. Đó, ngoáy đi. Ối! Còn đê mê hơn là đụ nữa, Kiệt ơi!

Hai gót chân Hằng chà lên chà xuống sóng lưng của Kiệt. Hai tay nàng có khi đập rầm rầm trên nệm giường:
- Anh là thằng khốn nạn, Kiệt ơi! Thọc lưỡi vô ngoáy em đã chết rồi, còn lấy tay xe hột le của em nữa, làm sao em chịu được. Từ từ thôi anh yêu ơi, em chưa muốn ra!

Bà Hồng không dám nhìn nữa vì chính lồn bà cũng đang bị nước nhờn ùa ra làm ướt nhẹp không những chiếc quần xì líp, mà luôn cả cái quần xoa trắng bên ngoài. Vì những gì Hằng đang hưởng, suốt một đời, bà chưa từng được chồng tặng cho. Bà cầm tay ông Hồng đi về phòng, cổi vội áo dài, quần dài, quần lót, nằm phành ra trên giường, kéo chồng nằm theo. Ông này chưng hửng:
- Kìa mẹ nó! Bà làm cái gì tôi chả biết gì hết. Tự nhiên rồi bà vội vã dắt tôi về phòng, truồng trần hết ra, rồi còn bắt tôi nằm theo, lột hết áo quần tôi ra...
- Ừ, tôi bắt ông phải làm như chúng nó. Từ ngày lấy nhau đến giờ, ông chả bao giờ bú lồn tôi, nhét lưỡi vào trong ấy mà ngoáy, còn phải lấy tay xe hột le nữa. Giời ơi! Trông thằng Kiệt, bồ con Hằng bú lồn, Trông con Hằng lăn lộn bên ấy, mà ông xem, lồn tôi ướt như đi truồng dưới mưa. Nhanh lên, ông phải quỳ xuống giường, banh háng tôi ra mà bú. Ông phải làm giống hệt chúng nó bên đó. Không có, tôi sẽ ngoại tình. Ông có bằng lòng không thì bảo?
- Bú lồn? Giời ơi! Lồn để đái, để đẻ. Ai lại cho mồm vào đó mà bú, bẩn chết đi mẹ nó à! Cho tôi xin đi!

Ông chên bẩn không chịu bú phải không? Được rồi, mất tôi ông đừng có trách. Lồn vợ mà ông chê hứm!

Bà Hồng toan ngồi dậy mặc lại quần áo. Chồng bà nghĩ sao không biết, đè bà nằm soài người xuống. Rồi ông quỳ trên thảm hoa, banh hai đùi bà ra, cho mồm vào bú. Bà Hồng chịu quá. Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời, suốt gần hai mươi năm lập gia đình:
- Thíc quá bố con Hằng ơi. Thế này mà lâu nay tôi chả được hưởng. Hèn chi mà Hằng nó bảo với thằng Kiệt là còn sướng hơn đụ nữa. Phải rồi, ngậm vào cái hột đó mà bú. Ôi! Thích quá ông bà, ông vải ơi! Sướng tê hết mẹ nó người rồi. Nghe mấy bà bạn bảo, mà tôi đâu có tin. Banh ra đi mình, thọc lưỡi vào mà ngoáy, mà tôi đâu có tin. Banh ra đi mình, thọc lưỡi vào mà ngoáy, thọc sâu vào, vào cho hết. Đó, ngoáy đi. Ôi còn đê mê hơn cả đụ nữa mình ơi!

Bà lặp lại y chang lời Hằng rên. Bà còn nhắc ông là phải dùng hai ngón tay xe hột le. Bụng bà gợn lên gợn xuống như biển bão cấp năm. Hai tay cũng bóp cặp vú nhuyễn nhừ và chu mỏ lên thở hào hễnh. Hai gót chân bà cũng cào xát dọc sóng lưng ông Hồng. Ông này chiều ý vợ, không phải vì thương yêu gì. Mà chỉ sợ lời hăm doạ của bà là sẽ đi ngoại tình! Ngoại tình? Ông có mấy thằng bạn bị vợ cắm sừng kể lại những chuyện động trời. Làm ông phát lo không biết ngày nào thì tới mình. Vậy mà cách đây năm phút, chính vợ ông đã nổ pháo hăm doạ. Không hiểu sao lấy vợ đã một thời gian dài như thế mà ông Hồng chả bao giờ tặng vợ món "Cẩu xực xý quách" này. Lưỡi ông ngoáy càng sâu, bà Hồng càng la như gà bị cắt tiết:
- Giời ơi! Tôi mất bố nó hai mươi lăm năm không được bú lồn. Sướng thế này mà tôi ngu không chịu đòi hỏi để hưởng cho sướng. Ngoáy mạnh đi mình ơi. Sướng lắm cơ...
Bên kia, đang bú lồn Hằng, Kiệt ngưng lại hỏi:
- Chết! Bố mẹ ở nhà, sao em bảo với anh là ông bà đi vắng?
- Chắc có đi, rồi ông bà về sớm đấy thôi. Nhưng sao hôm nay lại có màn bú lồn nữa. Cái này lạ à! Xưa nay hai ông bà chỉ địt thôi!
- Em nói sao, già như hai bác mà chưa bao giờ bú nhau?
- Em bảo đảm với anh đó là sự thật. Họ chỉ nằm trên nằm dưới, "cưa" nhau khoảng mười mấy phút. Thế là hết!!!
- Thế sao hôm nay họ lại biết bú?
- Chắc đi dự tiệc, rồi họ được bạn bè chỉ vẽ?
Vừa lúc đó, bà Hồng lại la lên giống hệt Hằng nói lúc nãy:
- Bú cho em ra một cái, xong trèo lên đụ em thật lâu như đêm trước ở nhà con Ánh!

Cả Kiệt lẫn Hằng giật mình. Sao mẹ Hằng cũng biết nhà con Ánh, bạn nàng? Hai ôm trước Ánh cho Hằng và Kiệt mượn cái phòng đểâ ái ân cả buổi chiều. Vậy thì bà Hồng và chồng đã đụ nhau nhà con Ánh nào? Bà Hồng gào thêm:
- Anh là thằng khốn nạn, Hồng ơi! Thọc lưỡi vô ngoáy, em đã chết rồi, anh còn lấy tay xe hột le của em nữa, làm sao em chịu được? Từ từ thôi, anh yêu ơi! Em chưa muốn ra...
Bây giờ thì Hằng chợt hiểu: có lẽ nàng la lớn quá, vang qua cả phòng bố mẹ, nên hai ông bà đang thực tập điều mà Kiệt đang cho nàng mê man, sung sướng. Bà Hồng lại gào:
- Mình ơi, em xuất này, em ra, em ... Ôi thích quá, em ra... Trèo lên đụ ngay đi, nhanh lên. Đấy, nắm mạnh vào!!!
Bên này, Hằng cũng kéo Kiệt lên, bắt anh chàng "đánh" một trận tơi bời thí xác. Nhưng không dám rên lớn.
Đêm đó, Hằng bắt Kiệt ngủ lại với nàng sau khi đã quầng nhau ba bốn trận. Sáng, Hằng dậy sớm, sửa soạn đi học, để Kiệt ngủ tiếp lấy sức trong phòng nàng. Hằng xuống phòng ăn định soạn đồ lót dạ trước khi đi học, thì đã gặp ông Hồng ngồi đó, mặt thật nghiêm nghị:
- Đêm qua, mấy giờ con mới đi ngủ?
- Dạ ... thưa ba, khoảng 1 giờ.
- Sao trễ vậy?
- Dạ ... tại vì con phải học bài thi.
- Học với ai?
- Dạ một mình.
- Học trên bàn hay dưới giường?
- Dạ lúc đầu thì trên bàn. Sau đó mệt quá, con học trên giường. Thôi con xin phép ba đi học, trễ mất rồi ...
- Mầy đi học rồi thằng nhỏ ở đâu?
- Con không hiểu ba nói gì. Thôi con đi.

Hằng nói xong, bay r axe đã có tài xế đợi sẵn ngoài sân. Ông Hồng ngồi lại với ly cà phê sữa, đầu óc mông lung. Ông dậy sớm, để vợ nằm lại trên giường, là cố chận Hằng và Kiệt, hạch hỏi cho ra cố sự đêm qua. Nhưng Hằng chỉ xuống có một mình. Ông nghĩ là cậu Kiệt đã lẹ chân thoát khỏi phòng Hằng lúc nào đó hồi nửa đêm về sáng... Không ai có thể nghĩ là Kiệt đủ can đảm nằm ngủ lại ở phòng Hằng.

Uống hết ly cà phê, ông Hồng cũng ra xe đi làm. Khoảng hơn 10 giờ, đang ngủ ngon, bà Hồng bỗng nghe tiếng nhạc cassette vặn lớn bên phòng Hằng. Bà nghĩ là có thể đêm qua địt nhiều quá, sáng nay Hằng cúp cua ở nhà một bữa. Bà tròng áo ngủ, qua gõ cửa phòng Hằng:
- Hằng ơi, mở cửa cho mẹ vào nói chuyện với con một tỵ.

Trong kia, Kiệt vặn nhỏ tiếng nhạc và hồi hộp. Chàng tưởng giờ này thì bà Hồng đang bận làm thức ăn dưới nhà bếp, chớ sao lại gõ cửa đòi gặp Hằng. Tiếng gõ cửa lại thúc dục, vang lên. Kiệt liều lĩnh đến gần cửa nói nhỏ:
- Thưa bác, Hằng đi học rồi, không có trong này.
Bà vờ ngạc nhiên và nói gấp:
- Cậu là ai? Mở cửa nhanh, không tôi kêu cảnh sát.
- Dạ thưa bác, cháu là Kiệt, bạn của Hằng, dạ để cháu mở.
Cánh cửa bật ra. Kiệt mặc cái quần đùi, vòng tay chào:
- Kính chào bác ạ. Xin bác đừng giận mà la lớn tội nghiệp.
Bà Hồng bước vào, đóng cửa, còn khoá chặt và vờ đi tìm Hằng, mà mắt thì liếc Kiệt, vời hỏi khó:
- Con gái tôi không có mặt ở nhà. Cậu vào đây làm gì?
Kiệt nghĩ là mình ngu quá. Khi không, chiều ý Hằng ngủ lại làm gì để bà cụ làm ê mặt quá sức. Chàng vòng tay, cúi đầu, không biết phải trả lời thế nào cho trôi, thì bà Hồng hỏi:
- Kìa, cậu có nghe tôi hỏi gì không?
- Dạ thưa bác, cháu đến đây từ đêm qua.
- Đến từ đêm qua? Lúc mầ giờ, và để làm gì?
- Dạ lúc chín giờ và để ... để ...
- Để làm gì? Phải nói cho thật. Tôi không đùa đâu.

Giọng bà thì chanh chua. Mà gương mặt thì có vẻ lăng lẳng, pha chút màu hồng dâm đãng. Kiệt nhớ lúc nãy bà đóng cửa, và đã cẩn thận khó atrái. Không biết bà có hậu ý gì? Kiệt thì không dám nghĩ xằng bậy về người đàn bà 45 tuổi này, vì bà bằng tuổi mẹ chàng. Cho nên chàng thú thiệt. Chỉ có cách thật tình đó, may ra:
- Thưa bác, chẳng là vì Hằng rủ cháu đến phòng này ... để hai đứa làm chuyện người lớn ... Yêu Hằng quá, cháu trót đánh liều. Và đây là lần thức ba rồi. Xin bác tha lỗi cho cháu. Thật ra, cháu với Hằng thì cũng là người lớn...

Đang ở thế thượng phong, bà Hồng lợi dụng hỏi tới:
- Làm chuyện người lớn? Là làm những gì? Nói tôi nghe?
- Dạ chuyện người lớn là ... là giống hệt như chuyện hai bác làm đêm qua vậy.
- Sao anh biết tôi với ông nhà tôi làm chuyện người đêm qua?
- Dạ bác rên lớn lắm. Con với Hằng nghe gor từng chữ... Bác đã nói những câu giống hệt Hằng la bên nay...
- Thế nào gọi là giống hệt, anh thử nói lại một câu xem?
Kiệt mắc cỡ lắm, nhưng đang trong thế ke5, chàng đành lấy hết can đảm nhắc lại: "Ôi, anh ngoáy trong xa em chịu không nổi rồi, anh còn dùng hai ngón, xe hột le em. Làm sao em chịu cho nổi? Hồng ơi! Anh là thằng khốn nạn!"
- Anh bảo tôi rên giống hệt con Hằng? Bộ bên này anh cũng làm giống như ông nhà tôi hay sao mà Hằng rên?
- Dạ thưa bác, cháu đã ... đã...thưa thật với bác rồi...
Kiệt nói hết được, vì bà Hồng mặc chiếc Kimono mà bên trong không có quần lót. Bà ngồi ở mép giường, chàng hãng hai chân ra, để lộ bộ lông lồn đen thui, mời mọc. Con cặc chàng bỗng tự động xừng lên, làm cái quần đùi vun lên như cái nấm. Bà Hồng đang tung chưởng "bao vây" thằng bé! Nên hai đùi bà tung chưởng "bao vây" thằng bé! Nên hai đùi bà càng giang rộng hơn ra. Hai tay Kiệt đang khoan hồng, tha thứ cho tội chàng vào đây làm chuyện người lớn với Hằng. Nhưng khi "cái nấm" đùn lên cao quá, Kiệt có vẻ mắc cỡ, đưa một tay xuống đè bẹp "thằng bé", không cho nó trổi dậy một cách vô lễ như thế. Bà Hồng đang đánh trúng huyệt chàng Kiệt. Bà vờ đứng lên, đi lại tủ áo quần của Lệ Hằng, mở cửa nhìn qua loa, nhưng tay trái thì bà tháo nhanh cái giây thắt lưng áo ngủ. Nên lúc bà trở lại chỗ cũ, hai vạt áo kimono đã rời hẳn ra phơi gần trọn bộ lông lồn dày rậm và hai trái vú cưng cứng. Nhìn Kiệt đang tội nghiệp bị thu hồn, bị kích thích, bà cười mỉm mỉm cách khoái chí, nói:
- Hứm, tôi không tin, bằng tuổi anh và Lệ Hằng mà đã biết làm chuyện người lớn. Anh bảo anh đã vào phòng này ba lần rồi? Thế còn trước đó, anh với nó hẹn hò ở đâu?
- Thưa bác. Trước đó hai đứa con đã được Ánh, bạn Hằng, cho mượn cái phòng, vì chưa dám đưa nhau vào đây...
- Để làm gì?
- Dạ thì cũng để làm chuyện người lớn.
- Sao anh biết làm chuyện người lớn sớm thế?
- Thưa bác, cháu đã hai mươi bốn chứ đâu còn trẻ con.
- Nói chuyện với tôi anh phải lễ phép, hầu tay lại. Làm gì anh phải búm cái chỗ đó? Nó là cái gì vậy?
- Dạ nếu cháu không bụm và đè cái chỗ này, thì cháu càng vô lễ với bác nhiều hơn.
- Anh nói gì tôi không hiểu? Đâu , anh thử thả "nó" ra xem đó là cái gì mà khi nói chuyện với tôi, anh phải bụm lại?
- Thưa bá, cháu không dám. "Cái" của cháu nó... nó gồng lên cứng ngắt, chõi ngược ra phía trước trong ngỗ ngáo, mất dạy lắm. Cháu bỏ tay ra thì quả là điều thất lễ với bác....
- Tôi cho phép anh "thả" nó ra đó. Hầu tay lại.

Kiệt biết là bà Hồng muốn trổ mòi dê chàng, nên chàng từ từ đưa tay ra khỏi "cái nấm". Trong khi đó, bà Hồng ngồi ở mép giường, co một chân lên, làm hai vạt áo càng dang xa ra. "Lồng chim" của bà bây giờ tang hoát phơi bày hết hấp dẫn của chị đàn bà dâm đãng, lớn tuổi.

Kiệt hầu tay, mắt liếc liếc về hướng "lồng chim" của bà Hồng. Con cặc chàng càng cứng hơn, khiến cho cái nấm đã cao, mà chỏm nấm lại biết cửa động, nhúc nhích, bà Hồng vờ hỏi:
- Anh dấu cái gì trong đó mà nó biết nhúc nhích cục cựa vậy?
- Thưa cháu có dấu gì trong ấy đâu ạ.
- Có. Anh có dấu. Nếu không, lúc nãy việc gì anh phải bụm nó lại? Anh lấy cái gì của con Hằng phải không?
- Thưa oan cho cháu lắm, thưa bác. Cháu không phải là tên ăn cắp.
- Vậy chớ đó là cái gì mà anh phải dấu tôi?
- Cháu đè nó xuống để bác đừng biết cháu đã vô lễ, hứng tình, làm cho của quý của mình sưng lên...
- Của quý? Hứng tình? Nói cái gì tôi chả hiểu gì hết. Đâu? Anh ... anh thử tuột cái quần xuống, cho tôi tận mắt xem nó là cái gì mà anh gọi là của quý hứng tình.
- Thưa bác cho phép thì ... cháu ...mới dám...

Kiệt cũng vờ vĩnh, e thẹn, từ từ tuột cái quần đùi xuống. Con cặc cứng như khúc gỗ, to chần dần, dài thoòng, bung lên, gật gật. Chàng đứng như trời trồng và mắt liếc chừng bà già ó đâm. Kiệt biết thế nào cũng có chuyện xảy ra giữa chàng và bà già, nhưng không biết nó sẽ hấp dẫn, mê ly đến như thế nào.

Bà Hồng ngồi đó, đưa một bàn tay xuống bụm lồn. Mặt bà ngây ra như say rượu. Đỏ phừng phừng. Đanh lại. Mi mắt sụp xuống. Môi hơi cong tớt lên. Mắt nhìn trân trân bửu bối trắng hồng của Kiệt, và hơi thở dồn dập:
- Khúc gân cứng này của con Hằng? Có phải vậy không?
- Thưa không. Của cháu. Nó ở với cháu từ lúc cha mẹ sanh ra.
Bà làm như không thèm nghe câu cải chính của Kiệt, đứng lên, tiến từ từ tới hướng Kiệt, khom xuống, nân nhẹ "khúc dồi" nóng hổi của Kiệt, nhìn thân thương:
- Nó to, đẹp và dài như thế này, hèn chi con gái tôi không mê cho được. Hèn chi Hằng nó không táo bạo dắt anh vào thẳng phòng ngủ của nó? Hèn chi nó không rên lớn lên??? Hèn chi đêm qua nó đã táo bạo bảo "Chưa chắc em chịu lấy chồng. Có thể này nào đó, em sẽ âm thầm cuốn gói theo anh" Thì ra anh đã mang cái của quý ngàn vàng này mà quyến rũ con gái tôi. Tôi phải, tôi phải ... cắn nó, cắn nó!

Nói xong, bà quỳ xuống, tự động đưa mồm tới ngậm trọn khúc gân của Kiệt. Bà ngoạm vào, nhắm mắt, bú một cách ngon lành như thuở bé giờ bà chưa từng được bú. Vừa bú, bà Hồng vừa cho cái áo ngủ ra khỏi người. Nhìn xuống, Kiệt mê tới khi thấy trọn cặp vú với hai núm đã nâu. Nhất là bộ lông lồn dày đen, mọc sum xuê giữa cái háng.

Kiệt chả bao giờ dám ngờ sáng hôm nay chàng được bà già của người yêu quỳ gối nâng cặc chàng để bú ngon lành đến thế. Cũng là lần đầu tiên trong cuộc đời, chàng đồng ý cách bất đắc dĩ cho bà lớn tuổi tuột quần chàng, tự do hành động. Tối hôm qua, bà Hồng mới nếm thử mùi bú cặc của chồng. Bà chưa đã nư, còn thèm nữa, thì tự nhiên sáng nay, có ngay trong nhà bà một khúc gân trẻ tuổi, lớn hơn, dài hơn, xinh hơn cặc chồng bà, để bà quỳ gối làm tên nữ nô lệ, cầm nhai, ngoạm ngấu nghiến...

Bà quỳ đó bú đã nư đến mỏi miệng gần nửa tiếng, thì đột nhiên bà đứng thẳng lên, ôm Kiệt sát vào, nhón gót, cầm cặc Kiệt chà xoành xoạch ở miệng lồn:
- Em xin lỗi lúc nãy đã làm anh hồi hộp. Thật tình đêm qua em đã quỳ trước cửa phòng thấy hết cảnh anh làm chuyện người lớn với Lệ Hằng. Em đã dẫn chồng về phòng bắt ông ấy làm giống hệt anh. Cám ơn anh đã truyền cho em, cho vợ chồng em bài học ngàn vàng. Không thấy anh đêm qua, suốt đời em không thưởng thức được việc bú lồn là gì. Em đã ngoại tình trong tư tưởng mà chồng em không hề biết. Và ... em thú tội luôn, trước đây nữa, mỗi lần đụ với chồng, là em nghĩ đến anh. Em ước ao hảo huyền: sẽ có một ngày... có một ngày em sẽ được anh chiếu cố, cho em thoả mãn giấc mơ....

Nghe bà Hồng chân thành thú tội, lòng Kiệt bỗng bâng khuâng, giao động. Chàng không biết đó là thật hay giả, nhưng rõ ràng đêm qua bà Hồng có rên những câu giống hệt Lệ Hằng. Tại sao bà Hồng không ước mơ với ai mà lại với chàng? Đó là cả một bí mật mà chỉ riêng bà Hồng mới biết. Bà nói:
- Kiệt ơi! Em nghĩ, như thế này đường đột qúa, táo bạo quá. Vì tuổi của anh chỉ bằng con em là cùng. Tại sao em mơ anh mà không là người khác, hả Kiệt?

Kiệt muốn thử một lần cho cái không khí làm tình với người lớn tuổi mà chàng chỉ được nghe một đôi khi bạn bè kể lại. Chúng nói lạ lắm, thú vị lắm, không giải thích nổi. Có đứa đã thực sự cặp hẳn, mê hẳn một bà, thay vì một thiếu nữ trang lứa. Kiệt nhìn chăm chăm vào mặt bà Hồng. Lệ Hằng có những nét đẹp giống bà Hồng, nhất là nụ cười lẳng lơ, và ánh mắt đa tình. Chàng nói nhỏ:
- Cháu thì chưa từng dám mơ điều vô phép như thế vì dù sao, bác vẫn là mẹ của Lệ Hằng. Nhưng nãy giờ cả hai chúng mình đã tự động bật đèn xanh cho nahu. Lỡ rồi, nếu chưa bước cẳng vào cấm địa thì mình còn quay lại được. Đằng này, bác đã làm lòng cháu cũng thèm thân hình của bác. Hay là ... chúng mình cứ thử một lần xem sao? Cũng là cách thưởng thức một món ăn lạ. Được, thì mình âm thầm tiếp tục. Không, thì thôi. Cũng chỉ có hai đứa mình tự biết. Chó có ai biết mà sợ.

Bà Hồng khoái quá, vì Kiệt đã tự động, từ cách xưng hô cháu, xuống còn "hai đứa mình". Bà bưng mặt Kiệt, nhìn đắm đuối một đỗi. Hai tay Kiệt níu tóc bà. Cả hai chặp môi lại, nồng nàn, say đắm giữa thinh lặng của căn phòng mát lạnh. Cả hai đều thích thú và đê mê cách khác thường. Rõ ràng tuổi tác chênh lệch của cả hai đã đưa hồn họ vào cõi khoái lạc lạ lùng nào đó...
- Anh có thể tặng cho em những gì anh đã làm cho Lệ Hằng đêm qua không?

Kiệt không trả lời. Chàng từ tốn bế bà Hồng ên đặt bà nằm tênh hênh trên giường, rồi chàng đứng thẳng người ngắm mê mệt bà Hồng. Bây giờ thì tới phiên bà mắc cỡ, ngượng ngùng. Một tay che vú. Tay kia bụm lồn. Dù tâm hồn có đĩ thoã, lãng mạn, thì bà vẫn tự thấy mình sống sượng, vác thân qua đây, tìm Kiệt. Hình như bà đã dùng mánh lới ép Kiệt phải chìu bà trong cơn thèm mãnh liệt về xác thịt. Nhất là khúc gân xinh...
- Anh có khinh em không? Bà Hồng thành thật hỏi Kiệt.
- Anh ... anh nghĩ, anh phải hỏi em câu đó.
- Tại sao?
- Vì anh đã ngủ với Lệ Hằng, con em. Rồi bây giờ mò đến em.
- Em lại nghĩ khác. Là anh có thể khinh em vì em dám mò luôn người yêu của con em, ngay tại phòng riêng ủa nó....
Kiệt cười, rồi nhào xuống, nằm sấp lên người bà Hồng:
- Thế thì cả hai chúng mình đều có tội. Anh biết thế mà không cưỡng lại được. Lòng tham nhục dục, lòng mê xác thịt, lòng ham của lạ, đã đẩy anh nhào xuống người em. Cảm xúc của anh bây giờ hoàn toàn khác lạ với những lần nằm trên người Lệ Hằng. Nó trái cựa, hoang đường, lãng mạn, có chút thần tiên, hoang ảo, siêu thực, mơ hồ... Sáng hôm nay thực là đột biết. Anh chẳng bao giờ mơ ước một chút thời gian hạnh phúc ngang trái như vầy.

Bà Hồng nằm dưới mắt liêu riêu. Tâm hồn bay bổng nghe từng tiếng của Kiệt thì thầm bên tai. Và, nghe dưới kia ... cặc cháng đang ngang tàng quét lên, quét xuống miệng lồn.
- Anh có thể thương mà cho em những hạnh phúc đêm qua?
- Chuyện đó dễ thôi. Em không xin rồi anh cũng cho. Nhưng anh muốn nằm chắc trên em để biết mình đã được làm chủ một thân hình đầy ắp lãng mạn.
- Thế thì ... anh cho "của anh" vào trong em, gần nhau một tí. Có được không? Em thèm chết được, Kiệt ơi!

Bà dang rộng hai đùi ra. Kiệt lừa lừa, canh thật đúng. Phập vào, nhắn xuống. Lút khất. Mặt bà Hồng nhăn nhó như tỏ bẻ đau đớn. Nhưng không! Đó là cách diễn tả tuyệt cùng hạnh phúc của bà trong khi giao hoan. Kiệt hỏi:
- Anh có làm em đau không?
- Dạ có. Vì của anh lớn và dài quá. Lớn hơn của chồng em nữa.
Bà vờ nói thế cho Kiệt thêm tự hào, hãnh diện. Nhưng tiếp liền sau đó, các ngón tay của bà bấu mạnh vai Kiệt:
- Trời ơi! Tại sao Trời lại cho em gặp anh? Hả Kiệt? Sướng thế này, chắc ... em dám bỏ hết, cuốn gói theo anh lắm!

Bà nói giống hệt Lệ Hằng đêm qua! Kiệt rút cặc ra tận miệng lồn, rồi từ từ nhắn mạnh xuống. Mặt bà lại nhăn nhó thảm thiết, mắt trợn chỉ còn tròng trắng. Bà cắn môi dưới mạnh quá. Một tý máu ứa nhẹ ra. Kiệt cúi xuống liếm tí máu đó rồi bưng mặt bà Hồng ngắm nữa. Cặc chàng dài quá, cho nên cái chiêu rút ra đâm vào đã làm bà Hồng mềm như con bún thiêu. Bà thì thào:
- Anh ơi, Kiệt ơi! Anh làm chậm mà sướng hơn cả triệu lần chồng em nắc mạnh, nắc nhanh. Bộ anh muốn em ran gay bây giờ hay sao, hả anh? Chết em Kiệt ơi! Tại sao anh không là chồng em? Để em phải mơ tưởng hảo huyền, khỏi phải sống sượng tìm trai mà ngoại tình? Bây giờ anh có khinh em, em cũng không cần. Vì mộng đã thành thực! Đừng bỏ em nghe Kiệt! Thèm quá mà em phải làm vầy đây!

Giọng bà Hồng thảm thiết, chân thành, thì thao rất nhỏ bên tai Kiệt. Nó làm cho Kiệt càng hứng tình hơn lên. Dưới kia, nước lồn bà Hồng làm ướt đẵm khúc gân dễ thương của chàng, cho nên chiêu chàng tung hết hiệu nghiệm. Lỏng le như chiếc đũa vào miệng bình. Kiệt nói:
- Hình như em đã ra rồi phải không?
Bà Hồng nhắm mắt gật đầu. Bà không dám nhìn Kiệt vì mắc quá. Chưa được hai mưới phút. Sao nhanh thế?
- Em xin lỗi anh. Vì em thích quá đi mất! Em được ăn món lạ tuyệt vời, nên không cầm được, mình ơi! Đụ vứi chồng, em dai như đĩa. Có khi cả tiếng chưa thấy sướng. Nhưng với anh, xấu hổ quá Kiệt ơi! Em phải thành khẩn thú tội: em đã xuất hai lần rồi, chàng ơi! Lúc anh mới đâm vô... em đã âm thầm cắn môi, máu bật ra, và em đã tê tái hết một lần. Rồi mới đây, khoảng ba bốn phút, khi nhìn mặt anh non choẹt, như thư sinh, em lại ra một lần nữa. Em ra vì cảm thấy hạnh phúc được ôm một cậu bé tuổi bằng con mình mà đụ. Chỉ có thế thôi. Anh xem, em đã lãng mạn quá sức chưa? Thế mới biết đâu cần phải đụ dồn dập, lồn mới sướng. Quả tim, anh ơi. Tim không rung động, nghìn năm vẫn như gỗ đá. Lúc nãy bú anh, em cũng suýt ra...

Kiệt ngừng nắc, ôm cứng bà Hồng. Có cái gì lạ lắm khiến chàng bỗng yên bà như đã yêu Lệ Hằng! Lời tự thú của bà nghe nồng nàng như bản nhạc tình. Chàng khám phá ra: tình yêu quả muôn mặt thật! Quả tim có lý lẽ riêng của nó mà chính mình không kiểm soát được. Đông Cung Thái Tử Charles của Anh Quốc đã bỏ Diannes đẹp như tiên để yêu một bà già xấu xí! Chính chàng đã quên Lệ Hằng để gật đầu ngủ với bà Hồng! Tại sao? Không ai trả lời nổi. Vì trả lời nổi, sáng nay, mẹ của Lệ Hằng đã không ngoại tình với bạn trai của con nàng, ngay trên giường con nàng, nơi mà mới đêm qua, Hằng và Kiệt đã ngất ngây, mê ly đến gần hai giờ sáng. Kiệt nói nhỏ bên tai bà Hồng:
- Anh xuống liếm sạch và khô hết nước của em nhen?
- Dạ!
Bà dạ chắc nịch như bà đã là vợ, hay nhân tình của Kiệt không bằng. Kiệt rút cặc ra, thụt xuống, đưa mũi hôn chòm lông dày rậm, đen thui của bà Hồng. Hôn ngây ngất, liên tục. Hôn cho đã cái máu dâm của chàng, chứ không cốt biểu diễn cho bà Hồng mê thêm. Chàng hiểu bây giờ chính chàng đang lậm vào mối tình mà trước đây nửa tiếng, chànt tưởng chỉ là cuộc vui giải trí, không hơn, không kém. Lông lồn bà Hồng sao mà nhiều thế! Nó phủ hết, bao hết, không còn cho chàng thấy hột le và miệng lồn đâu cả. Hai bàn tay Kiệt phải ân cần vạch ra, chàng mới thấy hai mép lồn ướt nhẹp những nước. Lúc đó, Kiệt mới bắt đầu liếm. Chàng càng khoái l5c hơn khi nghĩ chính "cái" này đã sinh ra Lệ Hằng. Chàng đã hãnh diện đụ cả mẹ lẫn con, rồi chàng giữ lời hứa: thực hiện điều chàng làm cho Hằng đêm qua.

Kiệt vạch hai mép lồn ra, đâm thẳng chiếc lưỡi sâu vào tận trong xa mà ngọ ngoạy, nhúc nhích. Bên ngoài hai ngón tay chàng xe diều dặt hột le. Bà Hồng lại cắn môi dưới, và vớ chiếc gối, úp ngay lên mặt, cho tiếng la của bà không vang ra to như Hằng đêm qua. Nhờ chiếc gối úp lên, nên tiếng bà Hồng la nghe như ai bóp cổ hãm hiếp. Mông đít bà dở lên, thụp xuống, liên tục. Hai chân bà đập bình bịch trênnêm giường. Kiệt xông xáo, la`m như để trả ơn cho một mối tình kỳ lạ chàng chưa hề mơ ước. Mối tình bỗng cuốn hút chàng như cơn lốc trên sa mạc.
Chàng quên hẳn, chẳng còn nhớ gì đến Lệ Hằng. Có kinh khiếp, ghê hồn chưa? Chàng xổ chiêu một hồi, bà Hồng kéo chàng lên, tự tay bà cầm cặc của Kiệt đâm thẳng vào lồn. Chưa được năm phút, bà lại ra thêm cái nữa, và la:
- Chết em nữa rồi anh ơi ! Cứ nhìn gương mặt non choẹt của anh thì em lại tê tái hết cả người. Em đang thần tiên hạnh phúc đây này, mình ơi ! Sao em có thể ra nhiều và nhanh như thế hả anh? Bà càng nói, Kiệt càng đắm đuối mê say. Mê
như Tm Vương mê Đắc Kỷ. Chàng nhìn chăm bắm gương mặt đầy khoái lạc của bà Hồng để sướng. Cái sướng không cần xuất tinh, không cần mệt. Cái sướng mà có thể một đời, chàng không sao quên nổi! Bà hỏi Kiệt:
- Anh vẫn chưa ra trong em, dù một giọt, phải không?
- Chưa, anh đã đụ gì đâu mà ra ! Anh chưa bao giờ ra trước một tiếng ! Lệ Hằng vẫn bái phục anh là thường.

Chàng vô tình nhắc đến Lệ Hằng làm bà Hồng buồn man mác. Bà ghen hồn nhiên. Ghen mà quên rằng chính bà là kẻ đến sau, kẻ đã ngoại tình với
Kiệt.....
- Anh biết em đang ghen?
- Nhi nữ thường tình mà anh. Nhưng em cũng chợt biết mình vô lý. Thôi, bỏ đi, hãy hưởng tiếp những gì mình đang có. Chỉ mong sao sau bữa nay, chả bao giờ anh quên em. Thế là hạnh phúc tràn trề rồi.
- Không quên em? Làm sao mình gặp được nhau?
- Em đã có cách ! Chúng mình sẽ.....
Điện thoại bỗng reo. Một tiếng, rồi haí tiếng. Bà Hồng lẫn Kiệt thất sắc. Vì Kiệt đang nằm nắc trên bụng bà.
- Anh bốc lên trả lời đi. Làm bộ như còn ngú, nếu Hằng gọi.
Kiệt hồi hộp lấm. Chàng tự kỷ ám thị rồi sợ, chứ nếu Lệ Hằng gọi về hỏi thăm thì có gì Kiệt phải sợ.
Chàng nói:
- Alô.
- Em. Hằng đây. Anh còn ngủ hả? Đầu giây bên kia hói.
- Ời anh ...đang ngủ.... ngon quá. Có gì không em?
- Nói thật em nghe. Anh đang ngủ, hay đang làm gì?
- Anh ...đang ngủ thật mà.....dối với em làm chi?
- Đang ngủ mà anh nằm ngửa hay nằm sấp?
- Ời anh....anh.... nằm nghiêng.....Mà em hỏi chi vậy?
- Yêu anh, em hỏi thế không được hả? Nằm nghiêng? Hứm, cái giọng nói ấp úng của anh, cho em biết anh không nằm nghiêng, mà là nằm sấp.
- Hì hì, ời, em tài thật. Anh mới trở bộ nằm sấp!!! Mà nằm sấp với nằm nghiêng thì có gì quan trọng mà em phải gạn hỏi cặn kẽ vậy?
- Có chớ ? Nếu nằm sấp trên giường thì đâu có gì phải nói.
- Chớ bộ em nghĩ là anh nằm sấp dưới đất à?
- Không! Em....Linh cảm em cho thấy ....anh đang nằm sấp trên thân hình một người đàn bà !
Kiệt thật sự giật mình, nhưng cố giả tỉnh:
- Em đừng quên đây là phòng riêng của em, chứ không phải phòng của nhà anh, mà anh tự tiện muốn mang ai vào cũng được. Vuốt mặt phải nể mũi chớ, Hằng?
- Đã đành, đây là phòng riêng của em. Nhưng nó nằm sát vách phòng ba mẹ em. Hà hà ...hà hà....

Giọng Hằng cười lanh lảnh. Kiệt nghe như những lưỡi cưa đang xoắn nát tim gan chàng. Làm như Hằng đang có mặt đâu đó trong phòng, thấy rõ chàng đang trần truồng nằm đụ bà Hồng từ sáng tới giờ. Đầu giây bên kia chợt hồi:
- Sao im lặng lâu quá vậy hả anh? Lo phải không?
- À anh ....còn đang ngái ngủ, chưa tỉnh táo. Em vưa hỏi anh câu gì nhỉ? Kiệt đóng kịch ra như thế.
- Em chả hỏi gì hết. Em chỉ nói phòng em sát vách phòng mẹ.
- Ời phòng em sát với phòng mẹ. Rồi sao?
- Cái đó anh phải trả lời chớ sao lại hỏi em.
- Anh không biết em đang nói gì à?
- Anh tỉnh ngủ chưa? Tỉnh thì em nói cho nghe.
Còn không tỉnh thì em sẽ để người khác nói, tiện hơn. Tỉnh, em cứ nói đi. Sao hôm nay em lại gây chuyện với anh?
- Chính anh gây chuyện chớ không phải em. Anh dang diếu và đưa người đàn bà thứ hai vào phá tình yêu chúng mình ! Anh ngoại tình. Anh muốn cho em khổ, em sẽ làm cho anh khổ trước. Anh sẽ phải điêu đứng, nhục nhã, không cất mặt nổi với đời. Tai tiếng của anh rứa mười sông chưa sạch. Sung sướng không muốn, muốn ô nhục !

Đầu giây bên kia cúp ngang. Mặt Kiệt tái xanh, thẩn thờ đạt nhẹ điện thoại xuống. Chàng chưa hoàn hồn thì điện thoại lại reo lên, làm chàng giật nẩy
mình:
- Alô.
- Anh đó hả? Thức chưa. Nãy giờ nói chuyện với ai mà đường giây bận quá vậy? Còn có năm phút nữa hết giờ ra chơi rồi. Anh nhớ phải thận trọng. Đừng
để mẹ em, hay người nhà biết anh có trong phòng em nhé . Thức dậy rồi thì tắm rửa, lấy sữa tủ lạnh trong phòng mà uống, rồi nằm vặn TV thật nhỏ mà xem.
Xế chiều em về, hai đứa ra hiệu cơm Tây ăn. Thôi nhe ? Bye.

Kiệt chưa kịp "ừ" một tiếng, Hằng đã cúp ngang. Vậy là sao? Giọng nói lúc nãy giống hệt giọng Hằng? Làm sao người đó biết chàng đang nằm đụ bà Hồng?
Giọng nói đó sao nghe giống hệt giọng Lệ Hằng. Có thể nào lúc nãy và bây giờ vẫn là Lệ Hằng? Nếu phải, thì Hằng làm như vậy để làm gì Kiệt lại thẩn thờ đặt điện thoại xuống và thở ra rất nhẹ. Thấy mặt Kiệt tỏ vẻ lo âu, nằm dưới, bà Hồng vặn hỏi:
- Hằng nó nói gì mà anh có vẻ đăm chiêu quá vậy? Bộ Hằng biết chúng mình đang ân ái trong phòng này hả?
- Có mà không.
- Có mà không. Nghĩa là sao?
- Nghĩa là cú phone trước, giọng Hằng có vẽ hằn học, nói rõ là anh đang nằm sấp trên một ngưới đàn bà, người đó là em. Cú phone sau thì Hằng lại trách anh vừa mới dùng phone nói chuyện với ai, để em không gọi được và còn căn dặn là đừng cho mẹ em biết có mặt anh trong phòng này. Như vậy là sao? Hai giọng nói giống hệt. Anh lo quá !

Chàng lo thật. Lo quá đến làm cho cả bửu bối đang cương cứng nằm trong lồn bà Hồng, bỗng bèo nhèo thê thảm.
- Anh đừng lo. Có lẽ Hằng đã thình nnh trở về rình thấy chúng mình đang ái ân, rồi trở lại trường dùng điện thoại phá mình chơi vậy mà. Em bảo anh đừng lo vì Hằng rất thương em, quý em. Chẳng bao giờ nó nỡ làm gì thương tổn danh dự anh đâu.
- Sao em dám quả quyết cả hai cú điện thoại là của Hằng?
- Em đoán vậy. Hằng rán mắc lắm. Thích đùa dai. Thích làm cho kẻ khác băn khoăn, xốn xang, khó ngủ...

Dù bán tín bán nghi, Kiệt cũng thở ra nhè nhẹ, cố xua nỗi lo âu. Chàng lại nhìn khuôn mặt trữ tình, tội nghiệp cl~a bà Hồng, nhìn đôi vú căng cứng, nhìn bộ
lông lồn dày rậm. Rồi cặc chàng bỗng lại cương lên. Tay Kiệt sờ soạng khắp người bà. Chàng vẫn không dứt được lòng yêu bà Hồng. ở bà có cái gì vô hình,
như gái liêu trai, bắt chàng mê mẫn, bị thu hút cách kỳ lạ. Nhất là khi biết được bà đã đánh mất hai mươi lăm năm, dù đã có chồng, không trọn vẹn được hưởng
mọi thứ hạnh phúc chăn gối như những người đàn bà khác Chàng lấy đầu gối cà nhè nhẹ bộ lông lồn của bà. Tay chàng nghịch hai nuốm vú màu nâu. Môi chàng đáp lên hôn nồng nàn khuôn mặt bà:
- Nói thật cho anh biết, có phải đây là lần ngoại tình đầu tiên của em không?
Dạ không. Đây là lần thứ hai. Lần đầu, em......em đã táo bạo ngủ với thằng tài xế. Chỉ được một lần. Rồi thôi.
- Sao không tiếp tục, mà chỉ có một lần?

Bà Hồng trèo lên người Kiệt, bà cho cặc Kiệt vào lồn, nắc nhè nhẹ, giọng buồn xa xôi.... "Anh biết đàn bà có chồng còn ngoại tình là điều vạn bất đắc dĩ. Hai năm trước, em mang hai bao yến đi Đà Nẵng giao cho bạn hàng bán lẻ . Khi đến Nha Trang thì trời tối. Em và tài xế vào một hiệu cơm. Đang ngồi ăn được nửa bữa, thì vô tình, em gặp bà bạn tên Luyến, dắt tay tài xế clia bả, bước vào. Hai người có vẽ thân mật, âu yếm lắm. Bà đó là vợ một đại tá tỉnh trưởng. Lúc nhỏ tụi này chơi thân với nhau lắm. Nhưng em không hề nghĩ là nó lại lén chồng dất tay thân mật với người tài xế.

Em ngồi thụt lại để tránh mặt, không muốn Luyến nhìn thấy mình rồi mắc cỡ tội nghiệp. Phần khác là em cũng muốn rình xem cặp này du dương đến đâu. Thấy em ngồi thụt lại, và mắt theo dõi đôi nhân tình kia, người tài xế của em bỗng hỏi:
- Họ là ai mà bà chlỉ nhìn có vẻ theo dõi quá vậy?
- Bạn của chị. Chị nhìn vì họ không phải là vợ chồng.
- Không phải là vợ chồng sao hồi' nãy tới giờ họ cầm tay thân mật, và đã hôn nhau đến hai lần. Ừ, bà nói em mới để ý. Bà đó trông sang trọng, giàu có quá. Còn anh chàng kia ăn mặc...có vẻ như là người tài xế?
- Thì họ là bà chủ và tài xế. Đó là lý do khiến chị ngồi thụt lại, theo dõi. Cậu ấy còn trẻ quá phải không?
- Chắc chồng bà ta đã chết hay đã ly dị, nên bả mới....
- Không, chồng bà ta là Đại Tá Tỉnh Tnlởng. Còn sống. Rất giàu. Giàu nứt đố đổ vách, ai cũng biết.
- Lạ quá há. Anh đó chắc chỉ bằng tuổi của em, 24, 25 chớ nhiêu. Họ cặp nhau như vậy hổng sợ thiên hạ cười sao.
- Chắc là....bà ấy...có những nhu cầu cấp thiết quá nhịn không được, nên mới phải lén chồng mà cặp với tài xế.
- Xuỵt nói nho nhỏ. Tại em không phải là đàn bà...em chưa trải qua những thèm khát, không phải là tiền bạc, kim cương, châu báu. Mà là thứ khác. Nhất là đàn bà giàu có như bà ta, như chị, như những đàn bà giàu có khác.

Người tài xế của em tỏ ra ngớ ngẩn, không hiểu. Mặt hắn ta, tuy đã 24 tuổi, mà trông nhà quê và rất ngáo.
- Bà nói gì, em vẫn chưa hiểu. Hắn hôi.
- Chị đã bảo, em không phải là đàn bà, nên không hiểu. Đàn bà như tuổi chị, của bà đó, đã ngồi trên nhung lụa, đã có chồng. Nhưag vẫn thèm của lạ, sung sức hơn, trẻ hơn, thơm mát hơn...để ăn vụng, để ngoại tình.

Gương mặt của cậu bé bỗng hừng đỏ lên, nhai cơm chậm lại, ĐÔỉ mắt bâng quơ nhìn tô canh mà ý nghĩ trôi xa khỏi bàn ăn. Cậu gắp hoài miếng đỉa biển mà không được. Thấy thế, bà chị gắp giùm. Không bỏ vào chén cậu, mà đút thẳng vào mồm cậu. Cậu há miệng nhận thức ăn, mà mắt nhìn trân trối chị, cả đỗi lâu. Vì đây là lần đầu tiên cậu được chị, chính tay chị săn sóc, giống hệt bà bạn chị bên kia đang thương yêu, săn sóc cho người tài xế nhân tình....

Chị gấp thêm một đũa bào ngư, đút cho Sinh ăn. Mặt hắn nhìn không rời chị. Chị giả vờ bảo Sinh:
- Chị đút thì em cứ ăn. Đừng nhìn chị chăm chăm như thế thiên hạ tưởng mình cũng như bà Đại tá Luyến và người tài xế ngồi đằng kia! .

Sinh "dạ " một tiếng rồi phóng mất nhìn bên kia. Bà bạn Luyến của chị chẳng những đút cho người tài xế ăn, mà còn gác cẳng qua đùi nó. Chốc chốc hôn thân thiết một cái. Tay người tài xế thì đặt lên bắp đùi của Luyến và thỉnh thoảng thoa thoa, rồi bóp nhè nhẹ. Chị theo dõi Sinh của chị bên nay nhiều hơn. Mặt cậu ta dại khờ. Mồm vẫn nhai thức ăn chị đút, mà hình như không thấy ngon là gì. Bỗng chị liếc thấy cái quần của Sinh cộm lên chỗ giữa háng. Không biết cậu ta hứng tình vì hình ảnh gợi dục bên kia, hay vì cử chỉ thân thương bất thình nnh em đang cho?
- Hình như, họ là vợ chồng rồi à, bà chủ?
- Không phải đâu. Họ là nhân tình ! Chị biết rõ bà ta mà !

Nhân tình gì mà....bạo quá vậy. Bà xem kìa, bàn tay anh tài xế chẳng những vuất ve bắp vế bà đó, mà còn cho vô giữa háng mà ....sờ một cách quá tự nhiên. Tài xế đâu có quyền làm hỗn như vậy được.
- Được chớ. Miễn là bà chử bật đèn xanh, thì mình cứ chạy, có sao đâu cưng.
Nghe chị gọi là cưng, Sinh bỗng quay phắt lại nhìn em trân trối, đẩm đuối hơn lúc nãy. Và bàn tay cậu cũng bạo dạn đặt lên bắp đùi của em.
- Bà chú vừa gọi em là gì?
- Để chị đút cưng ăn hết dĩa bào ngư cho khoẻ nhé. Bào ngư này đàn ông ăn bổ dương lấm đấy.
Bàn tay Sinh hơi bóp bắp đùi chỗ gần háng của em:
- Bổ dương cho đàn ông? Để làm gì, hả bà chủ?
- Để gần gụi đàn bà. Để truyền giống. Để làm tình....
- Em chưa có gia đình. Còn ở đây, em làm gì có được một đàn bà để truyền giống?
- Thì cứ thử làm một cuộc mạo hiểm như ... như...
- Dạ như ai? Bà chtỉ?
- Như bà bạn của chị bên kia với gã tài xế !
Bàn tay Sinh bỗng lùa vào gần hạ bộ của em. Nhưng hắn run như cầy sấy. Vì tất cả mọi việc xảy ra thật đột biến. Chỉ trong vòng nửa tiếng đồng hồ, em đã đưa hắn từ ngôi thứ tài xế, lên địa vị một nhân tình. Nhân tình của bà chú mà lâu nay hắn cứ in trí là nghiêm khắc, đạo đức, giàu có, vân vân.... Hắn không tưởng tượng nổi bỗng chốc thân phận hắn từ bùn đen nhảy phóc lên nhung lụa, quý phái mà ngồi. Bàn tay này của Sinh cũng làm em run theo. Run vì xúc động, lần đầu tiên táo bạo lén chồng ngoại tình. Cảm xúc hoàn toàn giống hệt ngày đầu hẹn hò với chồng em. Em nghe lồn mình nổi cuồng phong, đòi hỏi kinh tợn một cuộc giao hoan rung giường, rách chiếu với Sinh.
- Thưa bà chủ. Có phải bà đang bật đèn xanh không?
- Ăn nhanh đi rồi hai đứa mình đi. Em trả lời. "

Sinh ăn ngồm ngoàm dĩa bào ngư. Tô canh cước cá Ăn sạch láng để chuẩn bị truyền giống, làm tình. Bàn bên kia, Luyến trả tiền xong, khi cặp tay viên tài
xế vừa bước ra, thì chợt nhìn thấy em. Luyến giật bắn người, buông tay tài xế, mặt đổi sắc, bối rối nói:
- Kìa, Hồng, Hồng đi đâu đây?
Đi giao hàng ở Đà nẳng, nhưng nghỉ qua đêm ở đây
- Phòng ngủ nào?
- Chưa tìm phòng ngủ.
- Vậy thì ở chung Hotel với tụi này, gần bờ biển...
Nghe Luyến bảo "tụi này", em vờ hỏi tiếp:
- Ủa, cậu này là.....
Luyến nháy mất làm hiệu, xin em thông cảm đừng hỏi thêm.
Chàng tài xế của Luyến đứng chết trân, sượng sùng. Luyến nhìn tài xế ct~a em, hói phá một câu:
- Thế còn cậu em này chắc là....

Em lại nháy mắt với Luyến xin thông cảm. Thế là em trả tiền, bất chước Luyến, cầm tay Sinh, bước theo Luyến ra xe, cả bốn về khách sạn Đồng Xuân, mé biển. Bây giờ thì chả ai còn ngượng ngùng gì nữa cả Hai bà lớn tuổi dắt hai chàng nhỏ tuổi vào ghi tên, lấy phòng. Thời điểm mà chiến tranh Việt Nam leo thang đến cùng tột. Mỗi ngày, cả hai bên bị chết không dưới vài ngàn người. Nên mạnh ai nấy làm tiền. Không ai có hơi sức, thì giờ dòm ngó, theo dõi, bươi móc những chuyện các bà lớn, bà giàu, dẫn kép nhí, dẫn tài xế vào khách sạn ngú qua đêm. Có tiền là có tất cả Đạo đức rẻ như bèo.
Luyến với em lấy hai phòng sát nhau, không quên chúc nhau một đêm hoàng đạo. Em dẫn Sinh vào. Vừa khóa cửa xong, em nôn nóng ôm ngay Sinh, hôn môi một cái dài lê thê. Thoạt đầu, em cứ ngỡ Sinh chẳng biết gì. Nhưng qua nụ hôn đầu tiên, cậu bé tỏ ra lịch duyệt, sành đời hơn em tưởng. Sinh rào đón:
- Bây giờ Sinh gọi chị bằng em được chưa?
Em xấu hổ, gục đầu vào ngực Sinh "dạ " một tiếng rất khẽ.
- Lỡ đến khách sạn rồi, Sinh phải vào đây. Thật tình Sinh muốn hai đứa mình ái ân trên chiếc van, đậu sát bờ biển, thú vị hơn. Mình vào phòng ngú có vẻ công khai quá. Tình vụng trộm thì phải một chỗ kín đáo và lén lút mới thích. Không khí đó sẽ cho mình nhiều cảm hứng.

Sinh nói ngay chóc ý định của em. Trong chuyến đi này, em dự định sẽ tự hiến cho Sinh ở một quãng đường rừng vấng vẻ nào đó, thật thơ mộng. Như vậy lãng mạn hơn. Cũng giống như sáng hôm nay, em không "cho" anh ở phòng của Lệ Hằng, chắc sẽ kém đi nhiều phần hứng thú. Em lãng mạn lấm. Tuổi lớn, nhưng hồn em luôn là gái 20. Cho nên sau khi Sinh nói, em dắt tay Sinh xuống xe van, bắt chàng chở ra tìm một chỗ vắng sát bờ biển, để được hưởng gió hiển, nghe sóng biển và hàng dương reo vi vu....Anh thấy tình tứ chưa.

Trăng hạ tuần mờ mờ. Biển ban đêm không bóng người. Em với Sinh dắt tay nhau đi trên cát ướt và tâm tình như thuở mới biết yêu. Quái lạ, em đã có hai
con. Mà sao đêm đó bỗng trở về nguyên vẹn với tâm hồn của thời con gái, yêu mãnh liệt, sống mãnh liệt. Nằm trên cát nhìn sao, được Sinh ấp môi hôn nồng
nàn, tưởng như đời là thiên đàng hạ giới. Tưởng được ngoại tình như đêm đó, em phải lồng lộn lên cho thỏa sự thèm muốn của tuổi đã chín mùi. Nhưng không,
Sinh cứ hôn môi em, tay sờ soạn khấp người em.

Nhất là khi chàng cho tay vào quần sờ lồn, bóp lồn, xe hột le, đút tay vào âm đạo....em đã ra và sướng tuyệt trần đến ba lần. Có lẽ nhờ biển, nhờ trăng sao,
nhờ không có ai nhìn thấy. Nghĩa là hoàn toàn vụng trộm, lén lút.

Ăn vụng vẫn ngon hơn dọn lên bàn. Khoảng gần nửa đêm, sương xuống, lạnh quá. Sinh đưa em lên xe. Đóng cửa kín, hai đứa truồng trần. Chàng đã tặng em muôn ngàn hạnh phúc cho tới bây giờ vẫn còn lãng vãng ớ đầu óc em. Đến hai giờ, khi đã mệt lã, hai đứa ôm nhau ngú vùi đến sáng hôm sau, thật trễ. Và anh ơi, khi. em gọi Sinh dậy chuẩn bị ăn sáng tiếp tực lên đường ra Đà Nẵng thì Sinh đã lạnh ngất, người cứng đờ, tim ngừng đập.

Em ôm cái xác trần truồng của Sinh mà khóc ngất. Sao đời em xấu số thế. Vừa tìm được một tình nhân vừa ý, thì Trời đã cắt ngang, không cho hưởng. Mặc đồ cho Sinh xong, em quyết định trớ lại SàiGòn, lo chôn cất xong, cho gia đình Sinh một số tiền.

Phim sex việt scandan quan hệ tình dục, lộ hàng, hiếp dâm, ... rất là hot!